Nhờ chu trình lâm nghiệp liên tục, bao gồm trồng, phát triển, thu hoạch và sản xuất các sản phẩm gỗ, các khu rừng của bang đã đạt được mức phát thải carbon ròng bằng không. Họ cũng hỗ trợ hàng nghìn công việc xanh và ngăn chặn việc chuyển đổi rừng.
Theo Hilary Franz và Jad Daley, các chuyên gia khí hậu cho rằng hí hậu quốc tế đang coi lâm nghiệp bền vững như một giải pháp khí hậu quan trọng. Tuy nhiên, Ủy ban Liên chính phủ về Biến đổi Khí hậu cũng nhắc nhở chúng ta nhìn vào bức tranh lớn: Chúng ta mất lợi ích trong quá trình hấp thụ và lưu trữ carbon tại địa phương bất cứ khi nào chúng ta phá vỡ chu trình lâm nghiệp và thuê ngoài các sản phẩm gỗ của chúng ta từ những nơi không có cam kết với môi trường bền vững. Do đó, sáng kiến bù đắp carbon mới của Bộ Tài nguyên Thiên nhiên (DNR) của Washington có thể dẫn đến nguy cơ này vì nó không khuyến khích thu hoạch gỗ do Washington trồng. Chính sách này thúc đẩy nhập khẩu gỗ một cách hiệu quả, làm tăng lượng khí thải carbon toàn cầu của chúng ta, và nó cũng khuyến khích việc sử dụng nhiều hơn các vật liệu xây dựng cần nhiều năng lượng. Nó cũng gây tổn hại cho các cộng đồng nông thôn của chúng ta, những cộng đồng này sẽ không phải trả giá cho một chính sách có tác động không đáng kể đến lượng phát thải khí nhà kính toàn cầu, đồng thời cung cấp một phần doanh thu để hỗ trợ các dịch vụ công địa phương.
DNR quản lý 2,2 triệu mẫu rừng công cộng được gọi là đất ủy thác của nhà nước để khai thác gỗ và cung cấp nguồn thu cho những người thụ hưởng xác định bao gồm trường học, quận, huyện cứu hỏa, cảng, bệnh viện và các nhà cung cấp dịch vụ cộng đồng khác. Hàng năm, khai thác gỗ bền vững trên những khu rừng làm việc này tạo ra gần 200 triệu đô la hàng năm cho các dịch vụ công cộng. Là những khu rừng đang làm việc, những khu đất này được quản lý theo các quy tắc thực hành rừng nghiêm ngặt, hiện đại và Kế hoạch Bảo tồn Môi trường Đất đai của Tiểu bang (HCP) được cho là nhằm đảm bảo nguồn cung cấp gỗ liên tục, đồng thời cung cấp nước sạch, môi trường sống cho động vật hoang dã và các cơ hội giải trí. Do đó, gần một nửa diện tích đất ủy thác của DNR ở phía tây Washington không còn để quản lý gỗ bền vững do các kế hoạch bảo tồn và các quyết định trong quá khứ nhằm bảo vệ cây già và cây trưởng thành. Tất cả các chính sách này được phát triển thông qua một quy trình công khai.
Dự án carbon của DNR không được phát triển thông qua một quy trình công khai. Có rất nhiều câu hỏi chưa được giải đáp về cách thức hoạt động của nó, liệu nó có dẫn đến giảm phát thải carbon thực tế hay không và nó sẽ tác động như thế nào đến những người hưởng lợi từ quỹ đất của nhà nước và các cộng đồng nông thôn có khả năng bị ảnh hưởng thông qua việc giảm việc làm, hoạt động kinh tế và khả năng tiếp cận công cộng dịch vụ.
Các nhà hoạch định chính sách nên cảnh giác với các đề xuất chính trị chọn ra kẻ thắng người thua nhưng cuối cùng lại không giảm được khí thải nhà kính. Nếu không được thực hiện đúng cách, sáng kiến bù đắp carbon có thể mang lại lợi ích cho những người gây ô nhiễm quốc tế khi nó duy trì hiện trạng và cho phép họ tiếp tục gây ô nhiễm và phát thải carbon. Cho dù chúng tôi đang sản xuất gỗ nhiều lớp hay gỗ xẻ truyền thống, bang Washington cần một ngành lâm nghiệp có năng lực khai thác và xay xát khả thi để duy trì khả năng cạnh tranh, cung cấp các sản phẩm gỗ giá cả phải chăng và tạo việc làm với mức lương gia đình ở các cộng đồng nông thôn. Với khối lượng gỗ trên các khu đất ủy thác của nhà nước đã giảm, việc giảm thêm khai thác gỗ từ sáng kiến bù đắp cacbon sẽ khiến ngành này và các công việc gặp rủi ro.
Sáng kiến bù đắp các-bon DNR có vẻ như là một cách tiếp cận mới đối với biến đổi khí hậu, nhưng nó bỏ qua các giải pháp đã và đang hoạt động để cô lập và lưu trữ các-bon, đồng thời cung cấp việc phủ xanh cũng như hoạt động kinh tế và doanh thu cho các trường công lập và các dịch vụ cộng đồng.
Biên dịch: Thanh Tâm